Hai vợ chồng nọ có đứa con đã năm tuổi mà cứ khóc nhề nhệ cả ngày. Hôm ấy nhằm lúc thằng nhỏ đang khóc thì có người bạn đến chơi, người cha liền doạ:
- Con nín đi, nếu không ông “ba bị” bắt đó.
Người bạn biết ý liền trợn mắt nạt lớn, làm thằng nhỏ hết hồn núp mặt vào lòng mẹ rồi nín khóc luôn.
Người bạn biết ý liền trợn mắt nạt lớn, làm thằng nhỏ hết hồn núp mặt vào lòng mẹ rồi nín khóc luôn.
Mấy hôm sau tình cờ người chồng đi làm về sớm hơn lệ thường, vừa mở cửa bước vào thì thấy đứa con hớn hở chạy ra reo lên:
- Hay quá bố ơi! Ông “ba bị” vừa mới bị mẹ nhốt vào tủ rồi.
Bỗng đèn đuốc tắt hết. Hồi lâu đèn nến mới sáng lên. Thì thấy tay Tôn Quyền nhọ đen nhẻm, mũi Lưu Bị cũng bị đen.
Vua Hán nghĩ bụng: “Tôn Quyền khua khuắng cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy đất Ngô, Lưu Bị ngửi cả cung nữ của ta, thế nào nó cũng lấy Ba Thục, chỉ có Tào Tháo là trung thành với ta”.
Vua Hán bèn khen Tào trung nghĩa nhất. Tào Tháo khoái quá, cười nhe cả Răng và lưỡi đen thui…
0 nhận xét: